Chủ Nhật, 22 tháng 4, 2018

Thơ Tịnh Độ

    ೠ -- LẶNG LẼ -- 
(Kính dâng Đức Từ Phụ A Di Đà Phật!)

Núi vọng hương xưa núi vọng tình
Lá rơi từng chiếc lá lặng thinh
Hoàng hôn nhạt nắng hoàng hôn khuất
Bóng tối bao quanh bóng riêng mình.

Trong bóng đêm về xây cô liêu
Lòng đau như cắt quá tiêu điều
Nhớ thương, thương nhớ, ôi thương nhớ !
Từng dòng ký ức lạnh đìu hiu ...

Con đến thăm Người trong đêm nay
Tình dâng hóa sóng ngập qua tay
Mười phương kết nhớ thành hoa trắng
Ngũ phần chân hương lệ thấm đầy ! (*)

Bốn phía trông vời nhớ cố hương
Bước chân đơn bước dạ hoài vương
Bi tâm hòa thể, ơi lòng nát !
Trần hoàn ... con mặc áo phong sương !

Không cần ai biết, không cần ai
Con đi vào mộng với đêm dài
Con đi nhặt ánh Phật quang chiếu
Dâng đời - phúc lạc, một ngày mai !

Lặng lẽ: Mình con giữa luân hồi !
Lặng lẽ: Con biết chúng sanh thôi !
Lặng lẽ: Trông đêm mờ nhân ảnh !
Vô hình con bước trong lệ rơi !
            ೋ- Thích Long Viễn -































Ghi chú:
Ngũ phần chân hương : Hay còn gọi là Ngũ phần hương gồm năm loại hương thơm: Hương Giới, hương Định, hương Tuệ, hương Giải thoát và hương Giải thoát tri kiến.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét