Thứ Hai, 26 tháng 3, 2018

Góp nhặt chuyện về thầy tôi:


  ೠ  Câu chuyện: 
OAN GIA BÁO THÙ - SA DI TÙY DUYÊN CHUYỂN HÓA.

"Mọi lo âu phiền não hãy trút hết cho con, vì con chính là sứ giả của Như Lai!" - Đây là câu châm ngôn của chú tiểu Sa Di Tâm Giải (Hiện tại là Sư Phụ Thích Long Viễn ở Chùa Phật Đảnh Bảo Vương, TP Nha Trang, Tỉnh Khánh Hòa) khi còn ở Chùa Phổ Quang. Từ lúc Chú hóa độ Bà Tám chiến thắng năm thế lực ngoại đạo lớn mà tôi đã kể ở kỳ trước (Bùa, Ngãi, Bà Chàm xuất hồn nhập xác, người cõi trên nhập thể và gã ác thần hung tợn) thì từ một ngôi chùa hoang phế tiêu điều, hương khói nguội lạnh đã chuyển mình thành một đạo tràng trang nghiêm thanh tịnh, Phật tử gần xa trở về sinh hoạt và nghe Chú giảng Pháp rất đông...Tôi xin tiếp tục kể những câu chuyện thiện xảo độ sanh về Chú tiểu Sa Di mới vào cửa Phật khi còn ở ngôi chùa Phổ Quang này.

Vào một buổi chiều, khi ánh thái dương dần khuất, nhìn về phía chân trời xa xa những ánh vàng xuyên qua những áng mây chợt nhìn như hào quang phổ chiếu lên mái ngói cổ kính trong gió mát lộng tứ bề, quyện với khói hương trầm lan tỏa quanh bảo tự, mang cho lòng người một cảm giác thanh tịnh lạ thường .
Lúc ấy Chú Sa Di trẻ đang ngồi đọc sách ở ngoài hiên Chùa thì có mấy cô chú Phật tử vào viếng Chùa lễ Phật, sau khi chào hỏi và lễ Phật xong thì một cô trẻ nhất tên là Bé Hai (Nhà gần Chùa Phổ Quang) chấp tay kính cẩn thưa với Chú rằng:
  -- "Thưa Thầy nhà con ở gần đây, con nghe Thầy đã lâu hôm nay chúng con mới có dịp vào lễ Phật và thăm Thầy! Xin Thầy từ bi giúp cho chúng con một việc được không ạ?"
Chú Sa Di mỉm cười với đôi mắt từ ái thanh tịnh như mặt nước trong của hồ thu:
  --" Có chuyện gì cần đến nhà Chùa giúp đỡ quý cô chú cứ nói, nếu như giúp được con sẽ không từ nan !". Chú từ tốn nói với chất giọng trầm ấm.
Lúc bấy giờ cô Bé Hai trình bày câu chuyện của cô với vẻ mặt rất buồn và đầy ưu tư, giọng nói thổn thức:
  --" Thưa Thầy! Con đã mang thai mấy lần rồi mà lần nào cũng bị hư, chỉ một cái thai đó cứ vào rồi ra, ra rồi vào, con và chồng con sợ quá nghe thầy nào hay giỏi đều tìm đến nhờ giúp đỡ. Thậm chí chúng con tìm đến cả thầy bùa, thầy ngãi và am tỉnh... Họ đều làm bùa làm phép, nào là đốt giấy tiền, nào là cúng tế, nào là phun rượu, nào là lấy roi đánh... nhưng sự tình vẫn vậy! Vẫn một cái thai đó vào lại ra, ra lại vào. Chúng con sợ quá, chẳng biết phải làm sao nữa! May mắn cho cúng con được biết Thầy qua câu chuyện Thầy giúp bà Tám giải trừ tất cả oan hồn ngã quỷ, bùa, ngãi, hung thần... nên hôm nay chúng con về đây cầu xin Thầy thương xót khai ân giúp cho chúng con có được một đứa con. Nay con mang thai đã được hai tháng rồi, chúng con e sợ thai nhi lại chết và ra nữa..."
Nói đến đây cô lặng lẽ đưa tay áo lên lau hai hàng nước mắt, mấy người đi chung đều rất xúc động. Chú Sa Di đưa mắt nhìn quanh một lượt rồi mở miệng nói:
  -- "Nam Mô A Di Đà Phật! Thưa thật với quý chú quý cô, con chỉ là một đệ tử của Đức Phật mới vào đạo, con chỉ biết tu hành thôi, chuyện lớn thế này làm sao con có thể giúp được?"
Cô Bé Hai vừa khóc sụt sùi trong nghẹn ngào vừa thưa:
  --" Nếu Thầy không giúp chắc con không thể sống nổi!"
Khi ấy Chú tiểu Sa Di chẳng biết tính sao, nhìn thấy cảnh tượng đau lòng và chuyện cô thưa chú thật sự rất xúc động, nước mắt lưng tròng, Chú liền nói:
  -- "Dạ, thôi được rồi! Mời mọi người vào đây lễ bái Bồ Tát Quán Thế Âm và cầu nguyện Bồ Tát giúp đỡ cho, xin mời ạ!" 
Mọi người vào thắp hương quỳ lạy cầu nguyện Quán Thế Âm Bồ Tát, khi lạy xong Chú mời cô Bé Hai tiến lên vài bước gần Thánh tượng Bồ Tát, chú đưa tay phải lên thành ấn Thí Vô Úy, tay trái chú đưa lên để gần ngang ngực ngón giữa và ngón vô danh cong lên như đang nắm một vật gì đó, xong Chú nhìn vào thai nhi với ánh mắt từ bi vô hạn lượng như người mẹ hiền triều mến nhìn con mình, Chú từ từ nói:
 --" Oan Oan tương báo biết đến bao giờ mới dứt? Con hãy nghe lời ta, ta xuất gia tu hành chỉ vì hạnh phúc cho chúng sanh vì sự bình yên cho loài trời và loài người, cũng vì con đó! Đức Phật đã từng dạy rằng: " Lấy ân báo oán thì oán mới tiêu, lấy oán báo oán thì oán kết thêm nhiều!" Cho nên hãy buông xuống đi con, đừng vì hận thù tiền kiếp mà gieo ác nghiệp nữa, rồi chính con lại nhận lấy ác nghiệp đó, tương sanh tương báo, nghiệp báo theo con như bóng với hình không thể sai được! Ta biết tâm con đang nghĩ gì! Nhưng thôi nghe lời ta, hãy ngoan ngoãn bình yên ở trong bụng người này thật tốt, đúng ngày đúng tháng con sẽ ra đời, con hãy mang ân đức đến cho người, đừng quậy phá nữa con nha!"
Nói xong Chú dặn cô Bé Hai:
  --"Hằng đêm, cô hãy về Chùa tụng kinh lễ Phật, thai nhi sẽ ngoan ngoãn ra đời, mọi người không cần lo lắng nữa đâu nhé!" 
Chú nói trong nụ cười hàm tiếu rất tươi, đôi mắt sáng ngời như muôn ngàn vì sao ẩn hiện trên khuôn mặt trắng trong như ngọc. Mọi người cảm tạ Chú rồi ra về, Chú đứng nhìn theo cho đến khi bóng mọi người khuất hẳn. Có một điều kỳ lạ là hằng đêm nếu cô đi Chùa trễ thì thai nhi trong bụng cô lại đạp cô không chịu nổi , cho nên cô rất tinh tấn siêng năng đi chùa tụng Kinh lễ Phật, khi tụng Kinh xong cô thường lễ lạy Bồ Tát Quán Thế Âm xin nước của Ngài để uống. Thế là thời gian thắm thoát trôi qua, thai nhi đã đủ tháng đủ ngày và rồi cô đã hạ sinh một em bé trai thật là kháu khỉnh, em bé này từ nhỏ đã rất thông minh mỗi khi thấy Phật liền lễ lạy trông rất dễ thương và đáng yêu lắm...

Những câu chuyện thiện xảo độ sanh của Chú tiểu Sa Di này khi được Sư Phụ mình là Hòa Thượng Thích Như Ý giao trọng trách tạm thời ở Chùa Phổ Quang còn rất nhiều, Hồng Tuyến sẽ tiếp tục kể trong những kỳ sau !






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét