Thứ Ba, 10 tháng 12, 2019

Vườn Thơ Phật Giáo:


ಝ---NHỚ MỘT VẦNG TRĂNG---ಝ
     (Vạn cổ trăng buồn vương lệ điểm)
Con nhẹ đi trong bước chân tỉnh giác
Nghe hai thời vang vọng tiếng dư âm
Chân bước chân, bóng đổ bóng âm thầm
Heo mây cuốn ánh trăng buồn lạnh quá!

Trăng sáng tỏ nhưng sao trăng xa lạ
Một vầng trăng in bóng dáng Như Lai
Một vầng trăng soi chiếu bóng con dài
Vầng trăng khóc, lệ băng lòng dâng sóng.

Đêm mạt pháp, đêm buồn trong sâu thẳm
Gió tám phương se lạnh dáng con gầy
Một mình con sóng cuộn lạnh qua tay
Người đông đúc mà riêng mình con bước...

Con đã đến trong màu đen ngũ trược
Nghe lạc loài không một tiếng tri âm
Nguyện xông pha với gươm sáng Đại Tâm
Cứu sanh chúng: Báo đền Phật ân đức

“Nhân sinh như đại mộng
Ái kết nghiệp ba tùy
Hỷ- tham: Cầu dục lạc
Tam giới khổ hà tri?”

Ôi hạnh phúc, bao lần quỳ con khóc
Nhớ thương Người, nuôi hạnh lớn thêm sâu
Ánh trăng rơi trong đáy mắt u sầu
Bờ Đại Giác, xin Người chờ con đến!

                                 Ấn Độ ngày 10/12/2019
                                      (15/11/ Kỷ Hợi)
                              -Thích Long Viễn-







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét