Chủ Nhật, 17 tháng 6, 2018

Một Ngày Tu Ở Cõi Ta Bà Hơn Tây Phương Một Trăm Năm
                                         ---------------------------    
Hỏi: Tôi có nghe một số hành giả tu Tịnh Độ hay nói rằng “Tu một ngày ở cõi này hơn Tây Phương một trăm năm”. Xin Thầy khai thị rõ: Nếu tu ở cõi này thù thắng như thế, vậy thì cầu sanh Tây Phương để làm gì?

Đáp: Như Kinh Tư Ích nói: “Nếu người ở nước Thanh Tịnh trì giới mãn một kiếp, so với người ở cõi này làm việc lành trong khoảng chốc lát thì vẫn hơn”. Lại nói: “Ta thấy nước Hỷ Lạc và nước An Lạc,  không có khổ não, làm công đức ở đó, chưa đủ để làm chỗ nương tựa. Ở xứ phiền não này nhẫn được một việc khó nhẫn, cùng dạy người Pháp này thì Phước ấy là tối thắng”. Há chẳng rõ lắm ư? Ở cõi này hầm hố chông gai, mưa nắng thất thường, thời tiết khắc nghiệt, đầy rẫy những sự nhơ uế; đặc biệt trong đời Ngũ Trược ác thế lòng người bạc bẽo, bỏn xẻn, sân hận, si mê…Hạng phàm phu do vô minh che lòa, dựng cao trào kiêu mạn vào trong lưới khát ái, đi trong rừng rậm dua dối, không tự ra được, lòng luôn đi đôi với tham lam ganh ghét; tham, sân, si gây thành những nghiệp lực ngày đêm thêm lớn mãi, do gió phẫn hận thổi ngọn lửa tâm thức hừng hực không tắt, phàm họ nói hay làm đều từ điên đảo. Dục lưu, Hữu lưu, Vô Minh lưu, Kiến lưu nối luôn phát khởi chủng tử Tâm- Ý- Thức. Lại các ma và ngoại đạo luôn làm não loạn bậc chánh tu, muốn cầu Thiện Tri Thức, cầu Thiện Hỗ Trợ thật vô cùng khó khăn. Cho nên trong nhà lửa Tam Giới này mà mọc mầm giải thoát, dùng sức Kiên tuệ, Thắng Nhẫn với Bi, Từ, Xả không mỏi nhàm, biết Kinh- Luận, hiểu thế Pháp, Tàm- Quý, Kiên Thệ, cúng dường chư Phật, y giáo tu hành, há chẳng giống như hoa sen hồng mọc lên từ hầm lửa dữ hay sao? Cho nên một ngày tu ở cõi này công đức vô lượng vô biên. Còn ở cõi kia, thế giới trường xuân, phong quang bốn mùa, lưu ly làm đất, Y Chánh tịnh nghiêm, các bậc Thánh nhơn thường làm bạn hữu, Phật hóa tinh nhuần, ngoại ma tuyệt tích…Đâu có chướng ngại để làm thắng duyên chóng vượt biển tình thức! Cũng như Kinh Thiện Sanh nói: “Lúc Di Lặc ra đời, thọ giới một trăm năm, không bằng một ngày đêm ở cõi của Ta. Tại sao vậy? Vì chúng sanh thời của Ta có đủ Năm cặn bã”. Lại theo Ngài Cảnh Hưng, làm việc thiện ở cõi này hơn Tây Phương một trăm năm: “Vì tu cõi này khó thành”. Vì tiến tu ở cõi này rất khó, khó mà cố gắng dũng tiến mới thật là hy hữu. Còn như sanh về nước đó mau đắc Vô Thượng Bồ Đề, vì “Cõi đó không lúc nào không tu”. Cõi này thời gian tu thiện ít nên không trái nhau.

Chính vì sanh nước đó (Cực Lạc) chóng đắc Vô Thượng Bồ Đề, lại là phương pháp vượt ngang qua ba đại A Tăng Kỳ Kiếp, đốn siêu Tam Thừa, vì thế mà phải tha thiết cầu sanh vậy.

Lại câu hỏi của ông chỉ đề cập đến tu hành khó dễ , mà chẳng biết đến căn lành hơn kém. Cũng ví như người bần tiền cho một đồng tiền, tuy có thể gọi là tốt mà không làm được nhiều việc. Người phú quý bỏ ra ngàn vàng, tuy không hẳn gọi là tốt mà làm được nhiều việc. Sự tu hành ở hai cõi cũng in như vậy.
                                        ------------- ಜ--------------
Trích Tịnh Độ Phá Nghi do Lương Sơn Long Viễn biên soạn 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét