Bài Ca Diệu Pháp Cam Lồ
Chiều hôm ấy Sư Phụ Long Viễn đang nằm trên ghế nằm bằng gỗ, thì Chú thị giả ngồi bên cạnh, đôi tay Chú xoa xoa lòng bàn chân của Sư Phụ, Chú nhìn Sư Phụ với ánh mắt đầy kính trọng như chiêm ngưỡng Phật vậy, rồi sau đó Chú khẽ thưa:
- Uhm! Nay Thầy sẽ vì con mà ca Bài Ca Diệu Pháp Cam Lồ, con hãy y cứ vào đấy mà thẳng đoạn Dục Lưu, Hữu Lưu, Vô Minh Lưu và Kiến Lưu, cắt đứt dòng sông tham ái, tinh tấn tu hành đến cảnh giới Niết Bàn:
"Một ngày trôi qua thân này ví như người ta dắt trâu vào lò mỗ
Thật là ngu si khi không tỉnh thức vạn hữu vô thường.
Sự vận hành của Nghiệp như một tòa án công lý chưa bao giờ thất bại
Thật là ngu si khi tạo tác ác nghiệp mà không lo buồn.
Nhân và Quả theo ta như bóng với hình mà không tạm rời xa
Thật là ngu si khi làm việc mà không nghĩ đến hậu quả của nó.
Cái chết là tài sản mà ta vừa sinh ra đã có
Thật là ngu si khi cứ mãi phóng dật mà không sợ tử thần.
Tất cả các pháp hiện hữu chẳng khác nào giấc mộng đêm qua
Thật là ngu si khi làm nô lệ cho khát ái mà không tỉnh đại mộng.
Ngũ uẩn này chính là hiện thân đích thực của Ma-la
Thật là ngu si khi không uống cam lồ vi diệu của Pháp.
Những ai thiện căn chín mùi sẽ nhận ra điều đó
Trong thời đại năm thứ suy đồi này
Và tinh tấn tu hành không bao giờ thoái lui
Họ sẽ làm chủ sanh già bệnh chết và hóa độ trời người."
Chú lắng lòng nghe...lắng lòng nghe... âm điệu trầm ấm của Sư Phụ như đưa chú về biển giác chân tâm, đôi mắt Chú sáng lên như đang tắm mình trong biển hào quang cam lồ vi diệu pháp, qua lời ca của Sư Phụ mình? Lời ca vô thường nhưng chân lý mà Sư Phụ đã dạy là chân thường với Chú...Chú hứa với Sư Phụ sẽ nhớ mãi lời ca này và thể nhập vào nó để chứng ngộ cứu cánh Phạm Hạnh, mục đích mà những ai vì lòng tin nơi Tam Bảo mà xuất gia học đạo. Tri ân Sư Phụ vô cùng, Ngài chính là Đạo Sư Kim Cương trong lòng Chú...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét