"Vạn Pháp Tùy Duyên" nếu đã hữu duyên...hãy dừng chân mà nghe tôi kể: Thầy tôi (Lương Sơn Long Viễn, Chùa Phật Đảnh Bảo Vương, T.P. Nha Trang- Khánh Hòa) ngay từ thuở ấu thơ luôn ấp ủ giấc mơ đi tìm Chánh Pháp và rồi Người đã ra đi...hiến trọn đời mình cho hạnh phúc chúng sanh ...những chặn đường Người đi đều thấm đẫm nước mắt...Blog nhỏ này...Tôi xin lưu lại những câu chuyện về Người, góp nhặt lời Người dạy...đó là những lần tôi được nghe khi có dịp về thăm nơi trú xứ- núi rừng bình yên ấy...
Thứ Tư, 31 tháng 7, 2019
ಝ---CẦU XIN NGƯỜI---ಝ
Tôi đã sinh ra từ những nỗi buồn sâu lắng
Hơn nửa cuộc đời nước mắt mặn chan cơm
Khi còn ở thế gian nặng nhọc trong tủi hờn
Đến lúc xuất thế lệ ướt mềm trong những đêm trắng
Nhiều khi tưởng nước mắt đã cạn rồi với đêm dài sâu thẳm
Có ai ngờ biển khổ vẫn không vơi!
Tôi quyết tu đem Bồ Đề Tâm biến mãn khắp mọi nơi
Xây cõi Tịnh Độ nơi Ta Bà ác thế
Nhưng thế nhân sao đắng cay đến thế?
Mỗi bước đường thôi những xót xa
Người vu oan, kẻ ác giới... hại ta
Ruột quặn thắt, miệng vẫn cười trong niềm bi xót
Một bên sanh tử trăn trở hoài
với ma cường ngũ dục trong vị ngọt
Một bên lòng đắng lệ đổ ngàn dòng
khi nghĩ đến chúng sanh chìm đắm trong cõi Ta Bà
Cùng nỗi nhớ Trời Tây day dứt: Mắt run mờ ta đối diện với ta
Thân muốn vỡ, tâm muốn biến thành những luồng sấm sét
Đánh lên một tiếng giữa trời Không rồi mất biệt
Để cảnh tỉnh người người trong sầu não ai bi thống thiết
Pháp giới này cho tôi một chỗ đứng được không?
Tôi đến đây trong giấc mộng say nồng
Và chỉ là khách du lịch qua biển trần Tam Giới
Mang Đại Tâm: Nguyện cho người hơi thở mới
trong thời đại đen tối mà thôi
Tôi đến từ đâu tôi sẽ về lại nơi ấy
Tôi sẽ không mang bất kỳ hành lý gì
trong cuộc sống của người đâu
Tôi chỉ cầu xin người trong một phút quay đầu !
Núi Lương Sơn 30/7/2018
_۞_ Thích Long Viễn_۞_
Tôi đã sinh ra từ những nỗi buồn sâu lắng
Hơn nửa cuộc đời nước mắt mặn chan cơm
Khi còn ở thế gian nặng nhọc trong tủi hờn
Đến lúc xuất thế lệ ướt mềm trong những đêm trắng
Nhiều khi tưởng nước mắt đã cạn rồi với đêm dài sâu thẳm
Có ai ngờ biển khổ vẫn không vơi!
Tôi quyết tu đem Bồ Đề Tâm biến mãn khắp mọi nơi
Xây cõi Tịnh Độ nơi Ta Bà ác thế
Nhưng thế nhân sao đắng cay đến thế?
Mỗi bước đường thôi những xót xa
Người vu oan, kẻ ác giới... hại ta
Ruột quặn thắt, miệng vẫn cười trong niềm bi xót
Một bên sanh tử trăn trở hoài
với ma cường ngũ dục trong vị ngọt
Một bên lòng đắng lệ đổ ngàn dòng
khi nghĩ đến chúng sanh chìm đắm trong cõi Ta Bà
Cùng nỗi nhớ Trời Tây day dứt: Mắt run mờ ta đối diện với ta
Thân muốn vỡ, tâm muốn biến thành những luồng sấm sét
Đánh lên một tiếng giữa trời Không rồi mất biệt
Để cảnh tỉnh người người trong sầu não ai bi thống thiết
Pháp giới này cho tôi một chỗ đứng được không?
Tôi đến đây trong giấc mộng say nồng
Và chỉ là khách du lịch qua biển trần Tam Giới
Mang Đại Tâm: Nguyện cho người hơi thở mới
trong thời đại đen tối mà thôi
Tôi đến từ đâu tôi sẽ về lại nơi ấy
Tôi sẽ không mang bất kỳ hành lý gì
trong cuộc sống của người đâu
Tôi chỉ cầu xin người trong một phút quay đầu !
Núi Lương Sơn 30/7/2018
_۞_ Thích Long Viễn_۞_
Thứ Hai, 20 tháng 5, 2019
ೋ-LỆ CHÁY PHẬT QUANG ĐÀI II-ೋ
Mấy nẻo xuân về trên núi xa
Đêm buồn ngấn lệ đếm sầu qua
Sầu bay theo gió và cơn gió
Bao vây phủ kín cõi Ta bà.
Lệ đổ thành dòng hơn biển khơi
Thương đàn con nhỏ quá chơi vơi
Sáu căn tán động say ngũ dục
Đại tâm cháy nát chín phương trời.
Thương nhớ quê xưa chết nửa người
Nửa còn sót lại, chúng sanh ơi!
Tình trong bùng vỡ ôi, tim vỡ!
Mật đắng, lòng đau, nói không lời!
Con nhớ ngày đi trong ánh quang
Phật Đà soi sáng cõi Tịch Quang
Liên Trì Thánh Chúng cùng tiễn biệt
Giờ đây lệ điểm mấy quan san.
Ngũ trược chúng sanh quá can cường
Tinh linh quỷ mỵ với ma vương
Lộng oai quyền thế xây ngã ái
Nhấn chìm sanh chúng, diệt Pháp Vương.
Đại hùng con quyết chấn ma thiên
Phất cờ chánh Pháp khắp đại thiên
Trùng dương vượt bến, cam lồ sái
Thỏa chí đại tâm giữa ngũ triền
Huyết lệ từng đêm soi bóng mình
Mình con lẻ bóng cõi vô hình
Hình trong hình thể, kiến minh thể
Thể tánh nguyên minh, không tử sinh.
Tử sinh, sinh tử vốn không hai
Mà sao lệ cháy Phật quang đài
Tây Phương: Cõi nhớ, tương tư quá
Vô sanh, Kiến tánh... Vứt ngoài tai!
Đêm trên núi Đà Lạt
28/4/2019
Mấy nẻo xuân về trên núi xa
Đêm buồn ngấn lệ đếm sầu qua
Sầu bay theo gió và cơn gió
Bao vây phủ kín cõi Ta bà.
Lệ đổ thành dòng hơn biển khơi
Thương đàn con nhỏ quá chơi vơi
Sáu căn tán động say ngũ dục
Đại tâm cháy nát chín phương trời.
Thương nhớ quê xưa chết nửa người
Nửa còn sót lại, chúng sanh ơi!
Tình trong bùng vỡ ôi, tim vỡ!
Mật đắng, lòng đau, nói không lời!
Con nhớ ngày đi trong ánh quang
Phật Đà soi sáng cõi Tịch Quang
Liên Trì Thánh Chúng cùng tiễn biệt
Giờ đây lệ điểm mấy quan san.
Ngũ trược chúng sanh quá can cường
Tinh linh quỷ mỵ với ma vương
Lộng oai quyền thế xây ngã ái
Nhấn chìm sanh chúng, diệt Pháp Vương.
Đại hùng con quyết chấn ma thiên
Phất cờ chánh Pháp khắp đại thiên
Trùng dương vượt bến, cam lồ sái
Thỏa chí đại tâm giữa ngũ triền
Huyết lệ từng đêm soi bóng mình
Mình con lẻ bóng cõi vô hình
Hình trong hình thể, kiến minh thể
Thể tánh nguyên minh, không tử sinh.
Tử sinh, sinh tử vốn không hai
Mà sao lệ cháy Phật quang đài
Tây Phương: Cõi nhớ, tương tư quá
Vô sanh, Kiến tánh... Vứt ngoài tai!
Đêm trên núi Đà Lạt
28/4/2019
Đăng ký:
Nhận xét (Atom)