Thứ Bảy, 3 tháng 3, 2018

Lời Vàng Thầy Dạy:

TAM MẬT TƯƠNG ƯNG
TỨC THÂN THÀNH PHẬT 

Một hôm trời trong xanh, ánh mặt trời vừa ló chiếu những tia sáng đầu tiên qua kẽ lá, tiếng chim hót líu lo trong rừng như hòa tấu một bản nhạc Bất Nhị pháp môn. Sư Phụ vừa tọa thiền xong, Ngài chống gậy đi dạo quanh núi một hồi, rồi lên Chánh điện xông hương trầm cúng Đức Phật. Lúc bấy giờ có một hành giả đến thăm, Sư Phụ mời vào bàn khách đãi trà. Vị Hành giả bưng ly trà hớp nụm rồi đặt ly xuống hỏi:
--Tôi nghe nói Thầy đã thành tựu Tam Mật Tương Ưng? Thành tựu thần thông? ( Cảnh giới cao nhất của Mật thừa Thánh giáo, có nghĩa là Thân mật, Ngữ mật và Ý mật với vị Bổn Tôn bất nhị, thành Phật trong một đời )
-- Dạ, con Long Viễn chưa từng nói bao giờ!
-- Thầy cho tôi hỏi vài câu được không?
-- Dạ, xin Thầy cứ tùy nghi, nếu biết con sẽ trả lời!
-- Làm thế nào để một hành giả tu theo Mật thừa Thánh giáo có thể viên chứng Tam Mật Tương Ưng?
Sư phụ bưng ly trà lên ánh mắt từ tốn nhìn vị Hành giả vừa đến, Ngài uống một hớp rồi đặt ly trà xuống, trả lời:
-- Phải tu Tâm Bồ Đề, thưa Thầy!
-- Làm sao để thành tựu cứu cánh Bồ Đề Tâm?
-- Quán Duyên sinh vạn Pháp là Không, thưa Thầy!
-- Đã Không cần gì phải Không?
-- Vì Không phân biệt nên Không.
-- Không phải tu từ đâu?
-- Từ Tứ tướng, thưa thầy!
-- Tứ tướng vốn thanh tịnh, sao còn phải Dụng tu?
-- Vì Như nên mới khởi Dụng, Dụng và Như vốn là một thể, nếu thấy Như tức là không Như. Tịnh và không tịnh cũng lại như vậy! Ly trà này Thầy uống vào thế nào?
Vị Hành giả trả lời:
-- Rất ngọt và thơm
--Cái gì Biết ngọt và thơm?
-- Tâm Biết!
-- Tâm làm sao Biết?
Hành giả trầm ngâm không nói nên lời, đợi một lát Sư Phụ nói tiếp:
-- Nếu Tâm nhận cái phân biệt là Biết làm Chân thể, thế thì chúng sanh vốn là Phật? Tại sao họ không giải thoát? Nếu phân biệt là Biết thì cần gì phải tu? Cần gì phải chứng? Cần gì phải hướng ngoại cầu tìm? Vì Tam Mật vốn dĩ hiện tiền đâu cần tu chứng? Tại sao Thầy không thành Phật? Thầy nên nhớ: " Tâm sanh thì pháp sanh. Tâm diệt thì pháp diệt. Nhưng Tâm- Pháp chưa từng sanh diệt. Thể của nó vốn tự rỗng lặng, tròn sáng tịch nhiên, Nguyên minh. Trong cái Biết chỉ là Biết. Biết mà Không Biết, Không Biết mà Biết, Biết được cái Không Biết mới gọi là cái Biết chân chánh". Những cái Thầy đối đáp lúc nãy thật ra chỉ là thức tình mà thôi. Thầy nên nhớ Tình sanh là Trí cách ! 
Vị Hành giả kia liền nhìn Sư Phụ với vẻ kính trọng vô cùng, như chợt nhận ra điều gì, Thầy lập tức quỳ lên đảnh lễ Sư Phụ có lẽ Thầy ấy đã hiểu rõ đường đi đến Tam Mật Tương Ưng rồi chăng?
Đệ tử ( Hồng Tuyến ) chép lại cuộc đối thoại của Sư Phụ Long Viễn, cầu nguyện những người hữu duyên đọc được lời này tất cả đều thành tự đạo nghiệp như sở nguyện !!!



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét