ಹ--DIỆU DỤNG BỒ ĐỀ TÂM--ಹ
(Nhân Tố Quyết Định Vãng Sanh)
Hỏi: Qua lời huấn thị của Thầy, tôi như vừa
bừng tỉnh giấc mơ, mới biết mình là con của quốc vương lại cam đành liệt nhược
làm kẻ ăn mày tha xứ. Từ nay tôi sẽ chấp trì đúng Lục tự Di Đà, chẳng dám vượt
Pháp hầu mong lợi ích chân thật!
Kính bạch Thầy! Như trên Thầy nói: “Nếu
không phát Bồ Đề Tâm tức không tương ưng với bổn nguyện của Đức Phật A Di Đà
thì khó có thể Vãng Sanh!” Xin Thầy Từ Bi vì tôi mà minh định rõ ý này!
Đáp: Câu hỏi này của ông thật rất thỏa đáng!
Như Kinh A Di Đà, Đức Thế Tôn có thuyết: “Bất thiểu thiện căn phước đức
nhân duyên đắc sanh bỉ quốc”. Lời này là tông chỉ của toàn bộ Kinh, có
nghĩa là: “Không thể do một chút căn lành, phước đức, nhân duyên mà được sanh về
cõi nước kia đâu!” Thế thì, như Đại Sư Thật Hiền của ta đã nói:
“Phước đức lớn, không gì bằng chấp trì Thánh hiệu.
Thiện căn nhiều, chẳng chi hơn phát quảng Đại Tâm”
Cho nên:
“Tạm trì Thánh hiệu thắng hơn bố thí trăm năm,
Nhứt phát Đại Tâm vượt quá tu hành nhiều kiếp”.
Ông niệm Phật vốn mong làm Phật, nếu Đại Tâm không phát thì niệm Phật làm
gì?
Ông phải biết bổn hoài của ba đời mười phương chư Phật xuất hiện nơi đời,
đều nhằm khai thị cho chúng sanh minh phát Tâm này. Các Thánh Tổ hiền triết
dùng hết giáo ngôn phương tiện cũng đều nhằm ca thán Tâm này. Nên Kinh Hoa
Nghiêm nói:
“Muốn được tối thắng đạo
đệ nhứt
Là vua giải thoát Nhất thiết trí
Nên phải mau phát Bồ Đề Tâm
Hết hẳn hữu lậu lợi quần sanh
Xu hướng Bồ Đề Tâm thanh tịnh
Công đức rộng lớn bất khả thuyết!”
Kinh lại nói: “Quên mất Tâm Bồ Đề mà tu các pháp lành, đó gọi là Ma nghiệp!”
Quên mất còn như thế, huống gì chưa phát ư?
Cho nên, nếu ông chưa phát Bồ Đề
Tâm, quyết chẳng thể Vãng Sanh. Vì sao như thế? Vì Bồ Đề Tâm là vua trong các Pháp
lành, là nơi hộ niệm của mười phương Như Lai cùng chư Hiền Thánh, là chỗ quy
hướng của tất cả Trời Người, là nơi tích tập vô lượng công đức rộng lớn, là mặt
trời sáng hủy diệt tất cả tội chướng của chúng sanh, là lưỡi kiếm Vô Năng Thắng
chấn nhiếp tất cả Ma vương, là nơi sanh ra ba đời mười phương chư Phật. Bồ Đề
Tâm là gốc rễ duy nhất cho hạnh phúc của chúng sanh, cũng là tinh chất của Tám
muôn Bốn ngàn thiện Pháp. Nếu ông quên mất Bồ Đề Tâm là nguyên nhân hư nát của
căn cội Đại Thừa. Nếu ông không phát Bồ Đề Tâm liền bị Ma nhiếp giữ. Bồ Đề Tâm
là Bổn Nguyện của chư Phật, là Tuệ Mạng của chúng sanh. Mới phát Tâm đã thành
Phật đạo. Vì sao? Vì tương ứng với Phật trí, Vô tận trí, Bất khả tư nghì trí,
Vô thượng đẳng đẳng trí, Hư không tạng kim cang trí…
Lại như Ba bậc vãng sanh trong Kinh
Đại Thừa Vô Lượng Thọ đều do “Phát Bồ Đề Tâm, chuyên niệm một hướng” làm
chỗ y cứ. Cho nên ông phải liễu tri rằng: Phát Bồ Đề Tâm thật là thiết yếu đầu
tiên trong pháp hành Tịnh Độ! Vì sao? Vì lượng của Tâm Bồ Đề rộng lớn vô biên,
dài xa vô hạn. Nên cảm được Y báo Tịnh Độ rộng lớn vô bờ, Chánh báo thọ mạng
dài xa vô lượng. Trừ Tâm Bồ Đề không thể có quả đó! Còn nếu như căn cứ trên
nhân địa của Pháp Tạng Tỳ Kheo, hiện tiền thành tựu Chánh Biến Tri Giác là A Di
Đà Như Lai thì bổn nguyện thứ 19 là Nhân, chứng thực bổn nguyện thứ 20 là Quả. Cho
nên Tổ Sư ta là Thật Hiền Đại Sư, cũng chính là hóa thân của A Di Đà Thế Tôn, Ngài
đã khóc ra lệ máu, dập đầu kính lạy toàn thể chúng sanh mà thưa rằng: “Gieo
hạt giống Bồ Đề, cày bằng lưỡi cày niệm Phật, thì đạo quả tự nhiên tăng tiến. Nương
chiếc thuyền Đại nguyện, vào biển mầu Tịnh độ, ắt Tây Phương quyết định sanh về!”
Đại sư Đàm Loan cũng từng dạy: “Ngoài bổn nguyện cầu sanh, lại còn phải
phát lòng Bồ Đề, được vãng sanh cùng không, lấy đây làm chỗ y cứ!”
Khuyên
ông hãy mau phát Tâm Bồ Đề để được Phật quang nhiếp thọ, hãy cỡi thuyền Đại Nguyện
mà tự tại du hý sanh trong cõi mầu Tịnh Độ. Đức Phật A Di Đà cùng Liên Trì
Thánh Chúng đang đợi ông, tất cả chúng sanh cũng đang trông chờ ở ông. Chính
lúc này ông phải quyết định đi lên hay đi xuống! (Trích Tịnh Độ Phá Nghi, Lương Sơn Long Viễn biên soạn)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét