-ഛ HOÀI CẢM ---
Cuối trời mây khuất bóng
Lặng lẽ bến cô liêu
Sóng vỗ khua mái chèo
Thuyền trôi trên sông vắng.
Ông câu buông cần xuống
Cá vàng không thấy đâu
Trăng lặng trên mái cầu
Hư không màu hợp thể.
Con về lòng ngấn lệ
Theo đường vắng mưa rơi
Lạnh quá phố không người
Mình con lê chân bước.
Cuộc đời ai biết trước
Vô thường thoáng qua tay
Duyên sinh thế gian này
Hợp tan màu ly biệt.
Dòng thư tình con viết
Ngập tràng huyết lệ châu
Thương nhớ trắng mái đầu
Về cố hương xa vắng.
Ngày con đi biển lặng
Qua mấy rặng quan san
Đi trong ánh hào quang
Ngập tràng hư không giới.
Hoa rơi, Nguyệt Quang chói...
Với Phạm âm diệu kỳ
In khắc bóng Từ Bi
Trong Đại Tâm vô tận.
Hương nồng vòng tay ấm
Ru con xuống hồng trần
Cỡi sóng vỗ phong vân
Ứng thân vào nhân thế.
Trăng tàn đã mấy độ
Thu đến rồi đông sang
Ơi, con sóng võ vàng
Vỗ tan lòng lữ khách!
Đêm từng đêm con khóc
Cho lệ nhuốm thế gian
Hương lệ gởi Lạc Bang
Cha già- Người có biết?
Dòng thư này con viết
Nặng hạt mưa rơi rơi
Mưa rơi hòa lệ rơi
Trong bóng đêm vô tận.
Thế gian đầy trường hận
Dục ái đốt hữu tình
Con quyết đem quang minh
Sáng soi lòng sanh chúng.
Chí trượng phu hùng dũng
Bồ Đề Tâm phát sinh
Thệ kiên quyết một mình
Phá tan rừng ma ý.
Đại Tâm chưa phỉ chí
Lại phải thuận thế gian
Độ Tăng, kiến Đạo Tràng
Báo đền ân Đức Phật.
Lòng chua cay chất ngất
Trông những kẻ phũ phàng
Con có mang thế gian
Nuốt vào tâm tan biến?
Hận thù này ai khiến
Muôn cách họ hại con?
Mỉm cười với lòng son
Mà ruột đau như cắt.
Vì Đại Tâm dẫn dắt
Vì thương họ như con
Vì sóng ái dập dồn
Nhấn chìm kiếp sanh chúng.
Con về lòng rơi rụng
Theo từng bước thế nhân
Lệ cháy cả hồng trần
Nhớ cố hương xa ấy...
Cõi nhân sinh ai khuấy
Mà ăn nuốt lẫn nhau?
Ôi, gian thế một màu
U minh bao giờ tắt?
Ruột gan con quặn thắt
Thân muốn vỡ muôn phần
Phần gởi cho cố nhân
Phần nhập hư không giới.
Phủ trùm chúng sanh giới
Khiến họ phát Bồ Đề
Vượt thoát nẻo u mê
Đồng sanh về An Dưỡng.
Đồng chí tâm hướng thượng
Đồng tu hạnh Phổ Hiền
Đồng độ hết nhân thiên
Đồng chứng thành Phật quả.
Qua song từng chiếc lá
Nhẹ rơi theo bóng đêm
Sương trắng phủ qua thềm
Đèn soi người không bóng.
Tình ơi! Tình dậy sóng!
Người ơi! Người biết không?
Tình ơi! Tình bão dông!
Qua mấy mùa trái chín.
Tình ơi! Tình câm nín!
Tình vỡ với hư không
Tình ơi! Tím ngập lòng
Tình cháy hồng muôn kiếp?
Tình ơi! Bao giờ khép?
Cho nước mắt ngừng tuôn
Cho chết cả suối nguồn
Đại Bi tâm con phát?
Đêm nay sương nặng hạt
Phủ kín một trời đau
Phủ cả không gian sầu
Trong bóng đêm vô tận.
Phù sinh trường đại mộng
Máu lệ nhuốm Ta Bà
Hồn tan theo ngày qua
Nhớ cố hương xa quá!
...
Ấn Độ đêm 17/3/2022
_ೋ۞ Thích Long Viễn ۞ೋ_
"Vạn Pháp Tùy Duyên" nếu đã hữu duyên...hãy dừng chân mà nghe tôi kể: Thầy tôi (Lương Sơn Long Viễn, Chùa Phật Đảnh Bảo Vương, T.P. Nha Trang- Khánh Hòa) ngay từ thuở ấu thơ luôn ấp ủ giấc mơ đi tìm Chánh Pháp và rồi Người đã ra đi...hiến trọn đời mình cho hạnh phúc chúng sanh ...những chặn đường Người đi đều thấm đẫm nước mắt...Blog nhỏ này...Tôi xin lưu lại những câu chuyện về Người, góp nhặt lời Người dạy...đó là những lần tôi được nghe khi có dịp về thăm nơi trú xứ- núi rừng bình yên ấy...
Thứ Năm, 17 tháng 3, 2022
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét